Thậm chí nếu có được chút thì giờ rảnh rỗi, anh cũng đã quá mệt mỏi.- Đây là những thắc mắc của tôi.- James viết ra thật nhanh những điều anh đang muốn biết:Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.- Lâu rồi tớ mới lại thấy cậu vui như thế, James ạ.Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống.Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi.Đôi lúc anh bị đau cổ hay thấy đầu mình đau buốt, và anh bắt đầu cảm thấy dường như không thể đảm đương nổi công việc hiện tại.Các nhân viên đều hiểu đúng ý James và đa số đều nắm bắt tốt yêu cầu công việc.Vì sao anh vẫn gặp rắc rối sau khi đã rút kinh nghiệm rất nhiều so với những ngày đầu làm quản lý? Anh đã thiếu sót điều gì kia chứ? Tại sao vấn đề ủy thác công việc cho nhân viên lại phức tạp đến thế? Anh phải làm gì mới có thể tiên liệu hết những khó khăn có thể xảy ra? Hàng chục câu hỏi cứ xoay tròn trong đầu James.