Im lặng ra về giữa dòng người hả hê.Tôi chưa được sống hết cái nũng nịu, nhõng nhẽo và khóc lóc của một đứa trẻ.Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.Đó là giấc mơ của ta và ta chỉ chấp nhận giấc mơ ấy.Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.Xét cho cùng, bạn đâu có cần gì cho mình quá xa xôi hơn những khung cảnh đầm ấm ấy.Có gì thì mẹ mới giúp được chứ.Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp.Này, mày bóc cho chú bao thuốc.