Mới ở Ấn Độ tới Luân Đôn tìm việc mà không quen ai ở đây hết.Những nhà chuyên môn nguyền rủa, đưa tôi ra bêu rếu trước công chúng.Thí nghiệm tai hại đó đã cho tôi một bài học tới già đời chứ?.Tôi 18 tuổi và muốn học nghề kiến trúc.Vậy bác sĩ Adler khuyên ta mỗi ngày làm một việc thiện.Gặp một kỳ thi, tôi thức thâu đếm để căn móng tay, sợ mình sẽ rớt.Trong thư nói: "Bà mất, cô và cháu thấy nhà vắng hẳn đi, nhất là cô.Tất thì tôi trao cả vấn đề đó cho Chúa và cầu Ngài giải quyết giùm.Từ đó tới nay, tình hình con người có lẽ khá hơn chăng? Ta cùng nhau xét thử coi nào:Nhưng bà muốn sắm màn và ít đồ trang hoàng khác cho nhà cửa được sáng sủa nên đã đi mua chịu những món ấy ở tiệm tạp hoá Dan Eversole.
