Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.Tí nữa thì bạn bảo không và rơi vào cuộc tranh luận chắc chắn thua.Có điều, bố và ông không hiểu là con hiểu thế.Đi xuôi từ Thanh Xuân hướng vào Hà Đông.Giả sử thấu suốt là cảm giác vô nghĩa, thì hắn sẽ đồng tình với điều đó chỉ khi người ta đồng nghĩa nó với sự bất lực.Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó.Đôi lúc bạn nhận được một vài sự coi trọng về nghệ thuật.Còn bình thường thì họ rất dễ ăn dễ ngủ.Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa.Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra.