Bạn muốn tự do đi đây đó, được ở bên người thân suốt cả ngày, bạn cần thời gian để cùng gia đình, bạn bè tham gia những chuyến dã ngoại.Vợ Arthur hỏi rằng liệu anh có cần thiết phải làm việc nhiều đến thế không? Rằng họ có cần thêm nhiều tiền nữa không? Rằng anh có cần thăng tiến hơn không? … Những câu hỏi đó đã khiến Arthur nhìn lại toàn bộ cuộc đời mình một cách nghiêm túc - một điều anh chưa bao giờ làm khi còn miệt mài với công việc - và anh chợt nhận ra rằng những thành quả đạt được dường như là quá nhiều so với những gì anh thực sự cần đến, và điều quý giá nhất chính là cơ hội được gắn bó lại với gia đình.Arthur phải nằm tĩnh dưỡng trong phòng hồi sức và anh bắt đầu nhìn lại tất cả.Ở độ tuổi 90, cụ cảm nhận được sự khôn ngoan và uyên bác của thời gian.Do đó, họ thay phiên nhau, mỗi năm tổ chức ở nhà của một người.Sự xét đoán ấy có thể làm tăng dần khoảng cách giữa bản thân chúng ta và những người xung quanh.Ai cũng đôi lần nuối tiếc về những quyết định trước đây của mình ít nhiều có thể đã làm thay đổi hiện tại ra sao.Người thợ máy và bác sĩ, giáo viên và anh đầu bếp, người quản gia và ông thị trưởng có lẽ không thể có cùng chung một sở thích, nhưng tất cả họ đều có thể ngồi chung với nhau bàn luận về những diễn biến trong các trận bóng có đội Indiana tham dự.Và bạn thấy mình loay hoay trong những suy nghĩ ấy làm bạn không muốn đến nơi làm việc nữa hoặc bạn sẽ đến đấy với một tâm trạng chán ngán vô cùng.Tình yêu hay một khát vọng gì khác - Đôi khi không hẳn đã là tất cả
