Nghỉ tức là thu hồi lại sức lực của mình".000 Mỹ kim không, mà được nghe lời nói ấy, thiệt nó nhẹ người làm sao!Một tuần lễ nữa tôi trở lại làm việc như cũ.Rồi một đêm sau, bỗng dưng tôi mở cuốn "Quẳng gánh lo đi và vui sống" mà người ta đã phát cho tôi trong khi theo lớp giảng của ông Carnegie về thuật nói trước công chúng.Cô ta nói: "Hồi ấy tôi sợ sẽ phát điên.Tôi viết thư xin việc ông chủ cũ của tôi là ông Leon Roach ở Công ty Roach-Fowler và được cử làm lại việc cũ.Hồi đó bà tưởng sẽ tàn tật tới mãn đời.Lại cũng không có vốn.Bà nói lập ngân sách phải do chính ta làm lấy và phải quen rồi mới làm đúng được.Rồi thì bức điện tín tới.
