Vâng, có thể như thế lắm nếu như không có Herb…Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh…Tháng giêng năm 1994, một tối nọ nơi hành lang khách sạn Beverly Wilshire (Los Angeles), Al Pacino, Walter Cronkite, vua bóng đá Pele, tôi và một số người khác đang nói chuyện với nhau, chỉ một vài giờ sau một cơn động đất.Nhất là đừng để ký ức tràn về như một thác nước rồi thao thao bất tuyệt.Đáng nói là những điều ấy tất cả chúng tôi đều biết, thế mà qua cách nói của George chẳng ai thấy nhàm chán.9 giờ 10 phút, tôi buồn ngủ díu cả mắt.Nhưng cuộc sống không phải bao giờ cũng mỉm cười.- Cậu có thể qua chào người thân của tôi một tiếng được không hả Sinatra?Tôi tự thuyết trình một mình.Coolidge nhìn tấm ngân phiếu, rồi ngước nhìn người nhân viên và nói: Please return (Xin vui lòng ra về).
