Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế.Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.Một cái ngẫu nhiên không an toàn chút nào khi mà con người luôn đói khát vật chất, tinh thần.Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con…Biết là cái ấn tượng ấy chẳng hay ho gì.Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực.Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả.Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.Có một hôm, ông chú gọi bạn sang bảo: Mày vào đây chú cho ít mật gấu bóp chân.Và tôi sẽ cố tâm niệm sẽ quay về.
