Trên hàng trăm bến xe ở ngoại ô, mỗi buổi sáng bạn thấy những người bình tĩnh đi đi lại lại trong khi công ty xe điện trắng trợn ăn cắp thời giờ quý hơn vàng của họ.Bạn bảo tôi tính toán kỹ quá.Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Nhưng bây giờ tôi già rồi và nghỉ hay không là tùy tuổi tác.Điều đó rất dễ chịu và làm cho ta bình tĩnh, yên vui.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Sự mong mỏi mà không được thoả mãn có thể làm cho y luôn bứt rứt.Bây giờ thì tôi hết mắc cỡ rồi.Ai đã thấm nhuần các luật tiến hóa, hiểu rằng nhân luôn luôn sinh ra quả, tất sẽ coi biển là một nguyên tố mà hồi xưa là hơi nước, có lúc đã sôi lên và nhất định sẽ có lúc đông lại thành nước đá.Cũng chẳng cần sách.