Và khi thấy không thể trách móc hay doạ dẫm, đay nghiến để họ thường lại thăm mình thì bà "lên cơn" đau tim.Có phải bằng cách phàn nàn và chỉ trích kẻ khác không? Không.Vậy phải đọc lại cuốn này thường thường.Nhưng nghĩ kỹ bài học còn rất rẻ.Rồi y trở lại phản ông, tố cáo ông, nói xấu ông, người đã cứu y khỏi khám.Tôi đáp: "Cho gió khỏi lọt".Từ khắp nước Mỹ, những nhà thông thái ùa tới châu thành Chicago để được nục kích việc ấy.Các bạn nhớ trong câu kinh đó chỉ xin cơm cho đủ ngày một thôi, chứ không phàn nàn về cơm ôi mà hôm qua đã phải nuốt đâu nhé.Trong 8 năm vừa rồi, tôi đã đọc hết những sách, báo cũ, mới mà tôi có thể kiếm được bàn về vấn đề diệt ưu tư.Tôi lo cả về những ý nghĩ của người khác về tôi nữa.