Còn lại, nó mới là hư vô.Tôi từng (và vẫn luôn) phân vân, mặc cảm trong cảm giác lợi dụng nghệ thuật.Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.Cuối mùa lại ra đợt mới.Cảm nhận được khi nào cát sắp đầy khoang ác thì làm gì đó để xoay ngược lại.Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra.Phim chưa hết thì vợ gã đón con về.Nhưng như thế đã là tốt lắm rồi.Xin lỗi em, xin lỗi các con.
