Cái câu Mẹ mày, mất dạy tôi không giận các chú đâu.Y học bó tay… Mọi người cười thích thú.Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì.Cậu biết buồn khi cha mẹ ốm đau.Gọi cậu là cậu em vì cậu em ít tuổi hơn và gọi tôi bằng anh.Ông anh nằm trong bể một lát thì thò tay bấm vào cái nút.Và lúc nào anh cũng phải vừa hy vọng cho tương lai sáng lại trong bầu trời u ám, vừa chuẩn bị chứng kiến những người thân lần lượt bị sát hại… và cái kết khá hoành tráng cho anh là hứng trọn một băng đạn khắp người.Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có.Đời bao nhiêu cảnh để đời.Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.
