Khi Roosevelt phải tiếp một người khách, thì cả buổi tối hôm trước ông nghiên cứu vấn đề mà ông biết khách ưa nói tới hơn hết.Chữ "tôi" phải đọc nho nhỏ mà chữ "ông" phải đọc lớn tiếng.Nhưng dù lý lẽ của ông diễn ra mạnh mẽ tới đâu, ông cũng không quên nói thêm những lời lịch sự êm dịu này: "Quyền định đoạt về ngài Bồi thẩm", "Thưa các ngài, điều này có lẽ đáng cho ta suy nghĩ.Thiệt chưa từng thấy ông ta dễ dãi với công ty như vậy bao giờ.Vài bức thư chép lại trong chương này đã có kết quả mà có người cho rằng bội phần mầu nhiệm kia.Một hàng bán nón được khách hàng hoan nghênh đặc biệt, chỉ vì phân phát những hóa mục có chữ ký của một nữ tài tử danh tiếng.Sự cải cách đó rất được hoan nghênh: người ta thấy tờ báo có vô số bài hay.Bạn sẽ thấy thiện cảm, nhiệt tâm và hảo ý chói lọi trong đoạn đó.Có lẽ nó sẽ khá hơn".Nhưng họ mắc phải cái lỗi thông thường là chỉ nghĩ tới cái họ muốn.
