Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Nhưng những điều tôi nói về âm nhạc có thể áp dụng vào những nghệ thuật khác.Bạn bị "nhốt trong châu thành" bạn thích du lãm ở đồng quê, thích nhận xét đời sống của muôn loài? (tiêu khiển đó làm mở mang tâm hồn người ta).Báo sản xuất rất mau là để cho mình đọc mau.Vậy mà bạn đương đi tìm hạnh phúc, phải không? Bạn tìm thấy nó chưa?Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Có gì đáng chán đâu? Ngay trong công ty địa ốc cũng có cảnh đẹp lạ lùng, biến hóa của đời sống.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.(Tôi biết sẽ có độc giả bất bình, trách tôi nói xấu công chức thành phố, nhưng tôi không thay đổi ý kiến vì tôi đã biết rõ thành Luân Đôn).