Còn ý nghĩ cho rằng bạn đang bị đe dọa, về thể xác hoặc tâm lý, khiến cho cơ thể co rút lại, chính là khía cạnh vật chất của cái chúng ta gọi là sợ hãi.Vậy là không ai chịu trách nhiệm đối với việc họ làm sao? Tôi không thích ý nghĩ đó.Hãy chuẩn bị một buổi thiền định.Không có gì liên quan đến tương lai, mà mọi thứ đều liên quan đến tính chất của trạng thái ý thức của bạn ở khoảnh khắc hiện tại này.Khi ý thức tự giải phóng tình trạng bị đồng hóa với các hình tướng vật chất và tâm trí, nó trở thành cái mà chúng ta gọi là ý thức thuần túy hay giác ngộ, hay sự hiện trú.Trên thực tế, tình trạng sâu lắng này không hề có chỗ tận cùng.Khi nói “Thời gian là ảo tưởng”, tôi không nhằm đưa ra một quan diểm triết học.Đây là trường hợp tâm trí không chịu chấp nhận sự bất trắc, không chịu chấp nhận rằng tương lai nói cho cùng vượt khỏi tầm kiểm soát của nó.Làm việ cả nhóm cũng có thể có lợi cho việc tăng cường ánh sáng hiện trú của bạn.Cái đối cực luôn luôn phụ thuộc lẫn nhau.