Sự lo lắng xuất phát từ sự sợ hãi, và việc lo lắng chẳng giải quyết được gì.Đặc biệt, tại những nơi mà tư duy tiêu cực chiếm ưu thế và trở thành chính thống như bạo lực, khủng bố, độc tài, dối trá, phân biệt chủng tộc.Khi trung thực, người ta sẵn lòng thay đổi, bởi sự yên tâm của họ không phải do họ tuân theo những quy chế hay những tiêu chuẩn của xã hội mà xuất phát từ sâu trong nội tâm.Chẳng hạn, ta cần có quyết tâm cao để đạt được mục tiêu.Chúng ta cần học nghĩ trước khi nói, quan sát trước khi hành động.Ví dụ khi nhìn một nửa ly nước, bạn sẽ thấy "nửa ly có nước" thay vì "nửa ly không có nước", nghĩa là bạn nên tập trung vào cái bạn có và hài lòng với nó hơn là cảm thấy thất vọng về những gì bạn không có.Tuy nhiên, nếu quá ngọt ngào, ta sẽ giống như mật ong làm rít tay người khác.Hơn nữa, chính tôi cũng không thích mất mát.Chúng ta quan tâm đến người khác nhưng không cần phải lo lắng về họ.Ngày nay, dường như đời sống xảy ra ngày càng nhiều các cuộc khủng hoảng, điều đó có nghĩa là đang tồn tại một ngõ cụt hay một nỗi thất vọng trong tinh thần một số cá nhân.
