Và ánh mắt họ chĩa vào ta lúc ta không để ý, để phân loại người.Có điều, viết đâu phải lúc nào cũng là toan tính thiệt hơn.Hoặc có nhưng không nhiều.Để xem lực lượng công an nhân dân đối xử với quần chúng thế nào.Nhưng thơ đâu có phải là một khối trọn vẹn thơ ngây.Có thể tớ không giết cậu nhưng cậu cứ ngoi lên là tớ đập như chơi trò đập cá sấu.Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình.Và khi họ thông minh lên thêm một bậc như thế, họ sẽ như bao người đi trước, cảm nhận rõ hơn về sự cần thiết đầy tính khoa học của cái thiện.Chả biết đường nào mà lần.Và chúng còn được chăm sóc kỹ hơn.