Vương Gia Kiệt hoàn toàn không phòng bị bèn bước lên máy bay.Chỉ thấy Chu Bác vung đao chém lia lịa bản kiểm điểm thành giấy vụn, ném vào sọt rác.Cô Vương biết gần đây chồng không được vui lòng nên cũng không nhờ giúp việc nhà.Thực ra chị ấy cũng đã đủ khổ rồi, anh cả đi Làm xa, một mình chị ấy lo trong lo ngoài đủ mệt, mẹ bế cháu giúp chị ấy vậy.Ví dụ như Trương Tùng nói "người vô danh" không nói cụ thể tên họ là ai để cho anh không biết đâu mà lần.Đối xử với người khác cũng giống như đánh cờ.Trước khi nổ ra chiến tranh phải che đậy thực lực của ta, làm cho kẻ địch đánh giá sai thực lực của ta rồi sau đó mới "công kỳ vô bị, xuất kỳ bất ý" (đánh vào chỗ không phòng bị, bất ngờ khôn lường).Cuối cùng ông cũng bị khởi tố.Với nhiều cặp uyên ương nhất làĐi con đường ông già trẻ con