Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả.Phải thế chăng? Phải đóng kịch, phải đeo mặt nạ thì người ta mới cho là mặt thật.Nơi chúng không thèm đớp miếng mồi ẩn dụ nhạt hoét.Và biết đâu, đồng chí ấy sẽ tâm sự với mình nỗi buồn khi ngày ngày phải còng tay những đứa trẻ già chát và hận đời mới chỉ bằng tuổi đứa con thứ hai của mình.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Thật ra sự thể có cái gì đâu, mọi người lo quá làm khổ nhau.Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn.Bạn biết sự dịu ngọt của đàn bà là liều thuốc không tồi.Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.
