Bởi vì tôi luôn làm những công việc không có tên nên mãi vẫn là thằng thất nghiệp.Nhà văn nhìn vào mắt nàng.Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì.Ta viết không phải không có mục đích kiếm ba cái đó.Nhiễm thói ấy mất rồi.Không biết viết đến khi nào thì hết mực? Em định làm gì nếu yêu hết anh? Kẻ không biết thế nào thì mới hết nổi mình.Tôi bảo: Chào chú.Đó là làm cho mỗi con người đều mang sứ mệnh đó.Ngắn ngủi mà đằng đẵng.Tôi chỉ ngắm nhìn và nghe và ngửi chúng tôi.