Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả.Bởi vì, tôi nghe tiếng ông chủ bảo rằng sẽ mổ thịt anh khi nào anh bị ốm lần nữa.Không! Không thể nói một đường mà làm một nẻo được.Không biết bao giờ tôi mới đạt được ước mơ có được một cây đàn lia lớn hơn để có thể gảy nên những khúc nhạc mà tôi ao ước.Cha mẹ anh ta rất giàu có và giống như con, anh ta đến Nineveh để tìm cơ hội lập nghiệp.Suy nghĩ một lúc, ông quyết định vượt qua sự e ngại và cất giọng nhẹ nhàng.Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được.Còn nếu ông chủ không đi đâu cả, anh chỉ việc nằm nghỉ ngơi và gặm cỏ non suốt ngày.Vậy mà trước kia cháu vẫn thường cho rằng, công việc chỉ dành cho những người nô lệ.- Đây là một câu chuyện khá đặc biệt.