Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.Tôi định kiến và chủ quan quá chăng? Thù dai quá chăng? Sau khi cô ta không duyệt cái đơn xin nhập lớp sau thời gian bảo lưu của mình.Ta thấy đã đủ ớn rồi.Ông nội ngồi bàn chuyện tổ chức cưới hỏi cho chị cả.Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn:Ngỡ là giữ được tuổi trẻ bằng những thứ luân lí bản thân thực hiện không tốt.Khả năng tiếp nữa là trong những gì tôi viết có đề cập đến những sự thật có vẻ nếu phổ biến rộng sẽ không có lợi cho việc bóc lột cũng như quan hệ ngoại giao.Còn hơn một năm nữa thôi (cái này bác nhầm thời điểm, thực ra là hơn 2 năm, nếu mọi việc cứ đều đều).Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người…
