Nhà văn trang trí bốn bức tường bằng những dải lụa và giấy dán dịu màu.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.Tôi đang làm cái việc chép nhật ký hay ghi lịch sử của mình? Không cần biết.Và những khuôn mặt mới như rất thân quen, như gặp ở đâu đó rất lâu rồi.Sau rồi sẽ tàn sát lẫn nhau để có một kẻ bá chủ duy nhất.Nhưng những áp lực dai dẳng khiến bạn đâm bệnh.Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm.Khi về đây nghĩa là bạn tự do.Tại sao mình lại phải đóng kịch hả? Tại sao? Đừng hòng! Ta cứ vác cái bộ mặt tỉnh bơ này ra.Xung quanh là người.
