Những hạt cây này bỗng tan biến đi như những bông tuyết khi chúng chạm đất.- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động.Cũng chính anh đã quyết tâm theo đuổi mục đích của mình và không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây trong rừng.Nhưng cư dân của khu rừng Mê Hoặc và trong vương quốc không chú ý gì tới hiện tượng này lắm.Ta đã ngừng tìm kiếm, mất thì giờ vô ích.Giờ thì tôi phải kiếm cái gì ăn đây.Sau cùng Sid đã thành công: chàng mừng rỡ nhìn dòng nước nhỏ, trong vắt chảy đến nơi cần nước - mảnh đất của chàng tạo nên - và từ đó nước thấm lan tỏa khắp nơi xung quanh .Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn.Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra.Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi.