Nó có thể phản bạn và làm bạn lạc lối đấy.Tôi lại đón bạn khi bạn ở sở ra.Mà trong luyện trí, một yếu tố quan trọng nhất là phải thấy gắng sức, khó nhọc, thấy nửa muốn làm, nửa muốn bỏ; cảm giác đó không thể có được, khi ta đọc tiểu thuyết.Nó ngắn quá đi thôi.Trong một chương sau, tôi sẽ xét những cách thoả mãn khát vọng đó.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Và khi đọc xong bạn thành thật tự hỏi còn ghét thơ nữa không? Tôi đã biết nhiều người đọc xong rồi, tự nhận rằng từ trước oán thơ là hoàn toàn nhầm lẫn.Riêng tôi, tôi nghĩ không có gì hợp thời bằng những tư tưởng của Marc Aurele hay Epictete; sách của hai ông rực rỡ những lý lẽ thông thường, áp dụng được vào đời sống hàng ngày của hạng trung nhân như bạn và tôi.Nếu bạn tưởng rằng cứ lấy giấy bút lập một thời dụng biểu tài tình là đạt được lý tưởng, thì thà bỏ phất hy vọng đó đi còn hơn.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.