Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó.Và cũng như bà nội tôi, chả để ai bắt nạt.Ông hãy trả lời có hay không.Mọi người bắt đầu thấy cần xích lại gần nhau và biết tận hưởng cuộc sống.Hoặc mở tủ đọc lại thì dễ lại đâm chán đời, bất mãn.Đó cũng là một công việc, thậm chí, nhàn nhã.Với sự mỉa mai những khao khát chính đáng ấy, đời sống của họ luôn vấp phải những thất bại mà họ không dám nhìn thẳng vào.Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua.Trú ngụ trong ấy là đàn cò.Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.
