Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh.Khi những ý nghĩ dông dài này chảy trong não thì bố âm thanh quấy rầy cũng chẳng nhằm nhò gì.Bác gái: Bác là bác lo lắm, gọi điện khắp nơi không thấy con.Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.Nhưng em nghĩ không phải cháu không biết tôn trọng mọi người đâu ạ.Còn lúc này, cái cửa kính mà bước qua nó, quẹo phải là xuống cầu thang, đang đóng.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.Tự do hay không là ở mình.
