Thả thơ ra để nó bị bọn vô học cho ăn một cái tát.Khoảng cách giữa các thế hệ trước tiên là do người đi trước tạo ra.Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi.Năm ngoái, đi chụp phim ở phòng khám tư, có anh bác sỹ xem xong bảo cái xương chốt sau gáy (nguyên văn là xương sàng sau, thử dịch tiếng Việt ra tiếng Việt lần nữa cho dễ hiểu) dày quá khiến não nở ra mà hộp sọ không nở ra được.Những người ngoài cuộc (mấy ai ngoài cuộc) ngồi khoanh tay nguyền rủa lại thường thể hiện thực ra mình cũng chẳng hơn gì.Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.Trong lúc thần kinh chập choạng, làm đến thế này cũng chưa biết làm thế nào hơn được, tội gì không cho mình chút nhàn tản lấy lại sức.Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.Ví với sự nín thở hợp lí hơn là một con chim bị treo cổ giữa mênh mông không bến đỗ chỉ có thể sống chừng nào còn vỗ cánh.Thế có phải đỡ cho cả hai không.