Có thể bạn còn cảm thấy một sự hụt hẫng, rằng: “Nếu không còn những thứ này…thì tôi là ai?”.Cho nên bạn sẽ không có cơ duyên đọc được những dòng chữ này.Bất kỳ một tiếng ồn đáng ghét nào cũng đều hữu ích như sự lặng yên.Các nhà hiền triết và thi nhân từ xưa đến nay thường nhận biết tinh chất hư ảo của đời sống – dù trên bề mặt nó có vẻ rất chắc nịch và có vẻ rất thực, nhưng đời sống rất chóng phôi pha như thể nó có thể tan hoại đi bất kỳ lúc nào.Bạn có thể chấp nhận phút giây này y như nó đang là và không để mình lầm lẫn với bi kịch đau thương (51) mà trí năng luôn muốn tạo dựng nên.Khi đó quan hệ của bạn với người khác sẽ không còn cắm rễ vào trạng thái an nhiên tự tại nữa, mà đã trở thành bị điều kiện hoá bởi trí năng.Bạn khám phá ra rằng một kẻ chán đời không phải là bạn.Nhưng đó chính là hơi thở của thiên nhiên, của vũ trụ.Làm như thế, bạn sẽ cho rằng người khác là “sai” là bạn luôn luôn là “đúng”.Nhận ra sự nhận biết đó là sự phát sinh của sự tĩnh lặng ở nội tâm.