- Cám ơn anh! Tôi xin được nói tiếp.Những cơn gió lạnh buốt trong đêm ở sa mạc ào ào thổi đến, Kalabab cúi xuống, kéo tà áo choàng che đôi chân rắn rỏi của mình, rồi thong thả nói tiếp:- Chính tôi cũng đang ngồi riêng ra trong ngôi nhà của mình.Sharru Nada vẫn giữ giọng nói điềm tĩnh:Có vẻ như đây là câu chuyện thích thú.Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang.Và những khoản chi tiêu này có thể vượt quá khả năng chi trả của các bạn.Như thế, con cháu của tôi sau này cũng không ai bị khinh miệt về những bất hạnh của cha ông chúng.- Chẳng lẽ mình gục ngã ở nơi vắng vẻ này sao? - Đầu tôi lại vang lên câu hỏi này một lần nữa.Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad.
