khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đứcBạn cũng như một người bình thường, dị ứng với hai tiếng nghệ sỹ và cảm giác về sự tai tiếng trong giới này.Đó đúng là khoảng cách giữa doanh nhân và nhà văn.Chuyện đó làm tôi buồn mất mấy ngày.Và càng khao khát chứng minh cách sống mình lựa chọn là hiệu quả trong một xã hội chỉ công nhận con người bằng hiệu quả có thể trông thấy (chỉ với tầm nhận thức trung bình).Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ.Như một phương pháp nới ra gọng kiềm của mẹ mình.Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái.Giấc mơ cũ rồi mà.Cũng thành thói quen rồi.