Người phiên dịch choáng váng không dám mở miệng.Gates nhớ lại: “Ông ấy gọi tôi đến dường như chỉ để chọc tức tôi.“Tất cả những gì người bán hàng quan tâm chỉ là sự quyến rũ của 50 đô-la mà thôi,” Jobs nói.Sau khi nghe xong bản nhạc, tôi hỏi ông ấy một câu hỏi quen thuộc: ông chọn nhóm The Beatles hay Stones? Jobs đã trả lời rằng “Nếu lửa bao phủ toàn nơi đây và tôi được cho phép mang theo một thứ duy nhất, tôi sẽ chộp lấy những đĩa nhạc của ban nhạc The Beatles.Ngoài việc thiếu hai chữ cái đầu tiên trong phần họ, Lewin có vẻ ngoài ưa nhìn của Clark Kent và sự bóng bẩy của người Princeton(25).” Rồi ông lôi một bản vẽ kĩ thuật ra, trong đó mười tám ô kính được thay bằng bốn tấm khổng lồ.“Chúng tôi đã lỡ chuyến tàu đó,” ông nhớ lại.Tuy nhiên mặt bằng giá chung mà Jobs đã hứa với các cố vấn học viện là giữ mức giá chỉ khoảng 2.Đó là một điều gì đó hết sức kỳ diệu và đầy ma thuật.Tôi, thì tôi muốn cái gì đó vừa nghệ sĩ lại vừa thú vị”.