Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau.Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm.Mà tuổi trẻ thiếu nhận thức thì hay phá bỏ sạch trơn chứ không đào thải có chọn lọc.Vì hình như anh làm gì có trên đời.Tôi để mẹ dắt tôi đi.Nghĩ có vẻ khúc chiết.Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Chỉ như mỗi ngày đều đều ăn một phát búa gỗ vào đầu.Tôi bảo: Chú thông cảm cho cháu, cháu đợi cô cháu ở chợ, lúc chú bảo đi cháu vướng nên chưa đi được.À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái.