Khi gặp một vấn đề, nếu có đủ sự kiện giải quyết rồi thì phải giải quyết ngay đi, đừng hẹn tới maiNhiều học trò đã chăm chỉ trong mấy năm liền, như là đi lễ nhà thờ vậy.Ông viết: "Tôi bảo ba người làm những trắc nghiệm để xem ám thị về tinh thần ảnh hưởng tới thế lực họ ra sao.Nếu không thì có lẽ tôi đã vùng vẫy, do dự để rồi đâm quàng đấm xiên dưới xô đẩy của tình thế.Và nếu không trị ngay, thì người bệnh có thể chết được như tự thiêu vậy.Tôi biết sự đó hợp lý, nhưng chính tôi đã bao giờ có đủ can đảm và lương tri để xử sự như vậy chưa? Muốn rả lời câu hỏi này, xin bạn nghe câu chuyện đã xảy ra cho tôi cách đây nhiều năm.Tình thế nguy ra sao? Có thể tệ hơn được không? Có thật là vô hy vọng không?Bà chẳng có ai ở gần đền nói chuyện cho khuây khoả, ngoài mấy người Mễ Tây Cơ và người da đỏ không biết lấy một câu tiếng Anh.Thiệt ra là hai tiếng "Carpe diem" nghĩa là "Vui ngày hôm nay đi".Bây giờ, nghĩ lại, tôi có thấy sung sướng đã quyết định như vậy không?
