– Mathon nói – Vàng mang lại cho người chủ sở hữu của nó một trách nhiệm và một vị trí mới trong cuộc sống.Cư dân Babylon là những nhà tài chính, những thương gia giàu kinh nghiệm.- Hay là anh cũng không biết? – Ông nài nỉ.- Xem kìa, đằng kia là thung lũng.Lúc đó, ông cháu là một nhà buôn thảm, thường mang hàng hóa chất đầy trên lưng một con lừa đi khắp thành phố cùng với một người nô lệ da đen đi theo để dắt lừa và khiêng thảm.Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi.– Mathon hóm hỉnh bảo.Tôi cưỡi trên lưng một con lạc đà và dắt theo một con đi suốt cả đêm rồi cả ngày kế tiếp sau đó, lòng lo sợ về số phận của mình.- Dabasir, cậu có linh hồn của một người tự do, hay linh hồn của một kẻ nô lệ?Một lát sau, Nomasir chậm rãi kể tiếp: