Mọi người đang chờ cơm tôi ở nhà.Tự dưng mẹ lại ra giá.Thấy chưa, cả nhà đều lo cho con.Sống phải khéo lắm, miễn là không làm gì sai.Và để trung thực với mình, anh không hướng về nó nữa.Mà thản bởi vì lòng cần thản.Không có lí do mà khóc như hôm trước (ví dụ như thế, chuyện mà) thì hiếm lắm.Nó như bộ mặt cái giấc mơ.Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.Bác bảo: Cháu khẳng khái quá nên luôn bị thiệt.
