Cậu làm việc này được chứ Larry? Đừng lo.Anh ấy đến chương trình của tôi vào một buổi tối, rồi làm cho tôi đêm đó cứ trằn trọc mãi.Tôi biết điều này không dễ dàng.Nhờ vậy mà thời thơ ấu ở Brooklyn của tôi như là một khung cửa sổ nhỏ giúp tôi nhìn thấy một phần lịch sử nước Mỹ.Buổi lễ choáng ngợp một rừng hoa và một rừng cờ.Thế là chúng bò ra cười sặc sụa, cười đến chảy cả nước mắt.Khán giả của tôi nhận xét rằng thường thì những vị nào ghét giới báo chí truyền hình lại là những khách mời thú vị.Những lời đầu tiên này đã làm vài người tủm tỉm.Tôi tập đọc cho thật truyền cảm.Ngay từ sáng sớm tôi đã véo tai bên trái, đập tai bên phải, tự nói với mình: Ráng tỉnh táo! Ráng tỉnh táo!.
