Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Và có thể thoả mãn lòng khao khát hiểu biết của ta mà không cần đến văn chương.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Bạn bảo bạn không biết chơi dương cầm, không biết chơi vi-ô-lông và tới băng-giô cũng không biết gảy, tóm lại, chẳng biết chút gì về âm nhạc cả.Tôi nhắc nhở rằng cần phải hy sinh và có một quyết tâm vĩ đại mới được.Sự thật ấy đáng buồn lắm, chán nản lắm, u uất lắm phải không bạn? Nhưng tôi cho là đẹp đẽ kia đấy, vì có gắng sức thì ý chí ta mới mạnh được khi làm một việc đáng làm.Thế này thì khó chịu thật.Nhưng thế nào bạn cũng phải chú ý tới bổn phận đó vào một lúc khác.Chắc các bạn nói "Ông ấy muốn thuyết mình cách sống 24 giờ một ngày? Thì mình vẫn sống 24 giờ một ngày, có khó khăn gì đâu? Mình làm được hết thảy những việc muốn làm, lại còn dư thì giờ để dự các cuộc thi do các tờ báo tổ chức nữa.