Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đấtKhi ra khỏi quán với hơi men, cậu thanh niên nghèo mới vào đời tá hỏa tam tinh khi thấy cả xe hàng lẫn ngựa đã biến mất.Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên.Đối với ông, khi ông trung thành với công ty cũng có nghĩa là trung thành việc duy trì việc làm của nhân viên.đã tin và dùng kinh doanh để kiến tạo hòa bình xuyên biên giới.Vết thương đó không phải là khoản lỗ nặng nề mà là công ty đã xa rời triết lý kinh doanh của nó.Mùa xuân năm 1993, phần lớn những việc tôi làm là hướng cho hãng tập trung lại vào thị trường với suy nghĩ rằng đó là cách duy nhất đểĐó là điều chưa từng thấy trong lịch sử IBM.1953, Watson bước qua cửa tòa nhà IBM đường bệ như mọi khi, dù rằng giờ đây ông đã ở vào tuổi 79.Khi người ta sử dụng thời gian (Minutes)