Với sự lười nhác và thụ động của mình, ta từng cố ngộ nhận: Là thiên tài ở thời đại khác thì thường nghèo khổ nhưng đến thời đại này thì người ta sẽ tự biết tìm đến chân giá trị.Rồi như lăn nhanh từ trên dốc xuống.Nháy: Chiều đi đá bóng.Nhưng mọi trạng thái của kẻ cô đơn hay không cô đơn, dù nó đúng hay sai, khi hắn là người tài và biểu đạt nó, nó vẫn luôn có những điểm thú vị.Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.Ta có thể giải thoát cho người đàn ông đó khỏi đau đớn và lũ con đốn mạt.Trong đêm, không chết, không ngủ được, thật buồn.Cũng như thừa sức chỉ ra sự tàn nhẫn của môi trường xung quanh một cách cay nghiệt hơn.Mãi rồi bạn mới nghĩ ra phải bịt tai lại và quả nhiên là nó dứt.Vừa đi đá bóng về buổi chiều, bác hỏi: Hôm nay cháu có đi học không.
