Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này.Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng.Thảo nào mà người ta khát hiện sinh.Rồi lại mặc cảm mình luôn cũ trong công việc sáng tạo.Và lại thấy quyển sách bị xé.Tôi cũng không phản đối đâu.Mà đọc để có một cảm giác, góc nhìn khác về đời sống.Còn chưa kể đến cái đuôi đèn tức là dây điện màu đen cắm vào sau gót chiếc ủng chạy khuất vào sau cánh cửa mở sát tường.Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.Mọi nỗ lực nhồi nhét chỉ đem lại bi kịch.
