Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi.Hôm bác trai hút lại, bác gái bảo: Anh chẳng có lòng tự trọng gì cả.Đi đâu cũng vất vả.Đốt xong thấy người hơi nhẹ.Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn.Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi.Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành.Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta.Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng.
