Làm khổ nhau khi đời người chỉ một lần và đủ khả năng để không làm nhau khổ.Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau.Dù sao việc bị phê bình tôi quá cũng làm hắn nao núng qua tối.Và sẽ không ngừng bị đào thải nữa.Chúng đã quen hếch mặt với những sự khúm núm và dè dặt.Tôi sợ cái tri thức bình dân vì tôi đã dốt (nếu so với đòi hỏi chung của thời đại thì tôi còn thiếu khá nhiều tiêu chuẩn) mà còn thấy khoảng cách giữa mình và người dốt hơn vẫn còn xa lắc.Hôm trước có một con rất đẹp nhưng để mất rồi)… Bác biết cháu ở đây gò bó hơn ở nhà.Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại.Khi bạn rời bàn, bỏ bút.Có nhiều trạng thái mà bây giờ mới lí giải được.
