Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.Đây là những phút giây mà con người có quyền được sướng.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.Và bon chen không bẩn, không ác.Ai có lương tâm và danh dự của người nấy.Tôi muốn đâm vào đâu đó.Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp.Và cả sự hoang mang rằng mình ngộ nhận.Lăn về đâu? Mình chẳng biết.