Nhà văn áp tay nàng vào ngực mình.Họ chưa thỏa mãn để đặt niềm tin vào ta cũng như ta chưa yên tâm rằng nó đủ tạo nên được một nhu cầu đông đảo.Rồi đột nhiên máu ở ngực chảy rong róc.Chẳng có gì để thấy xót thương.Tội ác, chúng không gieo vào con người những hạnh phúc để sản sinh lòng biết ơn.Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn.Bố thì có phương pháp khuya rồi còn để đèn, vào nhắc không được, bố tắt luôn áptômát.Rồi hình như mơ thấy ai đó đã viết nó rồi.Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động.Không thích để người khác giải quyết hậu quả cho mình.
