Nếu chương trình có vẻ bó buộc quá mà lại không muốn thay đổi thì có một cách là cố ý bình tĩnh bỏ phí bớt thì giờ đi trong lúc công việc này chuyển qua công việc khác.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Bây giờ chúng ta kiểm điểm lại xem mỗi ngày để dành thì giờ được bao nhiêu.Mà thái độ của thầy là điều quan trọng nhất.Bạn không thể nghiến răng khi đọc Anna Karerian (tiểu thuyết của văn hào Lev Tolstoi - Nga).Trong chương trình hàng ngày, tôi không dự tính thời giờ đọc báo.Bạn kêu lên: "Sao? Ông có ý dạy tôi sống 24 giờ một ngày nghĩa là 168 giờ một tuần mà ông chỉ tính có 7 giờ rưỡi thôi ư? Ông hy vọng làm được một phép mầu với số giờ đó ư?".- Sao? Ông bảo tôi luyện trí óc ngoài đường đông nghẹt người ta ư?Trong nhiều năm - đúng ra là cho tới khi tôi gần 40 tuổi - tuần lễ của tôi có bảy ngày.Chương trình lập ra thì phải theo nhưng không được coi nó như một ngẫu tượng phải thờ.
