Chính xác là vì mọi người không thực sự cam kết trở nên giàu có nên họ không giàu có, và phần lớn sẽ không bao giờ giàu có.Một là, nhiều người tự cảm thấy không xứng đáng.Lúc đó tôi không thể lý giải vì sao một đứa trẻ mới lẫm chẫm tập đi lại có thể hiểu về địa lý đến mức biết rằng bộ phim kia đang được chiếu gần nhà.Định nghĩa của từ cam kết là “cống hiến hết mình và không thay đổi”.Vào đúng giây phút tôi cảm nhận thứ năng lượng tiêu cực ấy đang chạy qua cơ thể mình, “cơ quan theo dõi” của tôi lập tức rung chuông báo động, và vì đã được huấn luyện nên tôi lập tức vô hiệu hóa những ý nghĩ tiêu cực trong đầu mình.Ngay cả khi chỉ có một đô-la, bạn cũng phải quản lý một đô-la đó.Tuy nhiên, đôi khi sự “lựa chọn đúng” đó có vẻ như không phải là một lựa chọn thành công.Hôm nay, dù mọi người có nói gì về các vấn đề hay trở ngại thì bạn cũng hãy biến nó thành cơ hội.Họ hy vọng cảm giác sợ hãi sẽ dần lắng xuống hay biến mất trước khi họ sẵn sàng hành động.đó không? Liệu bạn có đợi đến khi người đó đọc được ý nghĩ trong đầu bạn hay đoán ra rằng bạn đang sở hữu thứ sản phẩm có thể giúp họ không? Bạn nghĩ sao về một người không chịu giới thiệu khả năng của mình cho những người đang gặp nạn chỉ vì họ xấu hổ, sợ hãi hay quá thờ ơ với việc quảng bá?