Như những lúc tôi không cần em.(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời).Nhưng rồi ta nhìn thấy thị trường ảm đạm hiện tại của thơ văn.Các cái bộ phận trong não chắc là cơ sở vật chất của tinh thần, ý thức.Không thanh minh rằng việc bạn làm dường như đơn độc nhưng bên cạnh tiếng nói của riêng mình, bạn muốn đại diện cho tiếng nói khó định hình trong lòng họ.Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa.Ừ, tớ cũng nghĩ thế, nhưng chỉ cốc đầu thôi.Để chúng lúc nhúc, lên men khá khó chịu.Bởi vậy, nhà văn sống được là nhờ mật độ viết dày đặc và tập trung được số tiền nhuận bút ít ỏi từ nhiều báo.Liệu hắn có phải quỷ Satăng không? Một câu chuyện có thể quyết định sinh mạng con người ư? Nó là một cám dỗ, một thử thách mà lâu nay ta vẫn thèm muốn.
