Không khí mùa Tết năm nay lạnh hơn những năm trước, trước khi chở Bông sang nhà bà, mẹ Bông cẩn khoát chiếc áo len mới may cho Bông.Ba biết không, mỗi lần ba mẹ cãi nhau, con rất buồn.Chị công nhân vệ sinh đáng thương đành ra về với hai bàn tay trống.Quên sao được hình ảnh những đứa học trò tinh nghịch giành nhau xách cặp dùm tôi, những lời động viên tuy ngốc xít nhưng chứa đầy tình cảm trong những ngày đầu đi dạy đầy bở ngỡ của tôi hay những cú điện thoại nặc danh tràn ngập tiếng khúc khích.Hai tuần nữa là sinh nhật cô ấy, mình phải chuẩn bị từ giờ là vừa, sắp tới bận lắm.Lấy nụ cười đi mua niềm hưng phấn, bạn có được tia hy vọng.Đang buâng khuâng từng bước chân nặng nề xuống phía cổng ra, bỗng Chíp trượt chân ngã.Mình tức lắm nhưng chỉ biết lấy đó làm bài học xương máu thôi…”Cái thích đó gọi là sự quí mến.Tôi còn nhớ như in, đó là lớp 1A.