Mà người lấy thì chưa chắc người đã trả.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội.Sáng nay em đi làm không rõ cháu có học không.Để chỉ ra chúng ta đều khổ.Đó là một quá trình lao động và tích lũy ròng ròng của trí tưởng tượng.Mà một con lợn như thế thì hầu như ai (trừ bản thân nó) cũng biết rằng nó hay rống bậy.Tôi vẫn không nói lời nào…Và cứ thế cuốn đời người, cuốn đời những thế hệ tiếp theo vào những mớ rối ấy.Ban ngày, sau bao năm tất tả, bộ óc nhanh nhạy của bác cũng dần có những triệu chứng của sự lú lẫn.
